Trần Mộng Dao chối bay chối biến:
"Tớ có quan tâm đâu, đây là than thở, than thở hiểu không? À mà cái món tráng miệng của cậu sao rồi? Sao tớ nghe nói Mục Đình Sâm ăn xong suýt mất nửa cái mạng? Còn phải vào bệnh viện truyền nước nữa."
Nhắc đến chuyện này Ôn Ngôn lại thấy buồn bực:
"Chẳng có tiến triển gì cả. Tớ có thể làm hình dáng bánh rất đẹp, nhưng mùi vị vẫn không ngon. Đến cả con mèo Bánh Trôi cũng không thèm ăn. Bây giờ người trong nhà cứ thấy tớ vào bếp là run lẩy bẩy, tớ rầu chết đi được."
Trần Mộng Dao cười to ba tiếng, nhưng không chế giễu quá đà, kịp thời dừng lại:
"Tiểu Ngôn, có muốn đi xem nhà cùng tớ không? Mẹ tớ muốn đổi nhà, tớ sợ bà ấy lại lằng nhằng, cậu đến giúp tớ dụ bà ấy đi. Thấy căn nào được được là chốt luôn cho xong, đỡ cho bà ấy chạy cả ngày mà vẫn không chọn được."
Dù sao cũng không có việc gì làm, Ôn Ngôn liền đồng ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT