Mãi đến hôm nay Triển Trì nói ra, Mục Đình Sâm mới biết trong thư lão Từ cũng đang bao che cho Triển Trì, không hề nói ra kế hoạch tai nạn máy bay do Triển Trì chủ mưu mà chọn cách một mình gánh hết. Năm đó Triển Trì chỉ mới khoảng mười tuổi, đã có tâm cơ và oán niệm như vậy, cũng khó trách hắn đã không từ thủ đoạn để đi đến ngày hôm nay.
Thực ra Từ Vinh Sinh đã sai. Ông ta chỉ nghe được cuộc nói chuyện của Mục Đình Sâm và cha trong thư phòng, chứ không nghe được cuộc nói chuyện của Mục Đình Sâm với mẹ sau khi anh rời khỏi đó.
Đêm đó cũng là lúc Mục Đình Sâm trưởng thành trong chớp mắt, và cũng là lúc anh biết rằng, hiện thực thường quá tàn khốc.
Từ thư phòng đi ra, anh đi thẳng đến phòng ngủ của mẹ. Mẹ đang nằm liệt trên giường, ngay cả việc xuống giường đi lại cũng rất khó khăn.
Không ngờ mẹ đã sớm biết chuyện con riêng. Người phụ nữ vốn hiểu biết lễ nghĩa ấy bỗng trở thành một người đàn bà oán hận, miệng cười mà mắt lưng tròng:
"Đình Sâm, cha con đã nói hết cho con biết rồi phải không? Ông ta tưởng mẹ không biết gì, nhưng thực ra mẹ đã biết từ lâu rồi...
Những năm qua mẹ chưa từng cãi vã với ông ta trước mặt con, nhưng thực tế sau lưng đã không biết bao nhiêu lần rồi. Rốt cuộc chúng ta cũng không hợp nhau, chỉ là gắng gượng sống với nhau cả đời. Mẹ không khoan dung độ lượng như vậy đâu, Đình Sâm, con biết không? Một người phụ nữ trong sạch như mẹ, theo một người đàn ông như cha con, trước khi kết hôn đã bị kẻ thù của cha con ra tay hãm hại. Mẹ đã từng muốn tìm đến cái chết, nhưng cha con nói ông ta không chê mẹ bẩn, sẽ cưới mẹ. Chúng ta đã cùng nhau đi đến hôn nhân, có con, mẹ đã tưởng rằng chúng ta có thể chung thủy với nhau cả đời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play