Sau khi thức dậy và vệ sinh cá nhân, Ôn Ngôn xuống lầu ăn sáng nhưng không thấy bóng dáng Mục Đình Sâm đâu, chỉ có bộ dụng cụ ăn uống anh đã dùng xong còn lại trên bàn. Cô sợ anh bỏ mình lại một mình mà đi mất, nên chẳng buồn ăn uống, xách túi lên chuẩn bị ra ngoài.
Má Lưu thấy vậy liền ngăn cô lại: "Làm gì thế? Bữa sáng còn chưa ăn mà! Mau ăn đi!"
Cô vừa nhìn ra ngoài vừa thay giày: "Không có thời gian nữa, Mục Đình Sâm đi chưa ạ? Con có việc phải ra ngoài, không ăn bây giờ đâu, lát nữa con tự tìm gì ăn ở ngoài."
Má Lưu bị cô làm cho bật cười: "Cậu ấy chưa đi! Bảo là ra xe bật điều hòa trước, không thì lát nữa đi xe lại vừa ngột ngạt vừa nóng, sợ cô không thoải mái. Cô cứ yên tâm ăn đi, hôm nay Trần Nặc không ở đây, thiếu gia chu đáo với cô lắm đấy."
Cô sững người, động tác thay giày dừng lại. Để che giấu sự khác lạ trong lòng, cô giả vờ hỏi một cách bâng quơ: "Trần Nặc gần đây hình như hay vắng mặt, anh ấy đi đâu vậy ạ?"
Má Lưu hạ giọng: "Cậu ấy có bạn gái rồi, cũng đến tuổi dựng vợ gả chồng rồi, có gì lạ đâu. Thiếu gia cũng thấu tình đạt lý lắm."
Cô gật đầu, quay người trở lại phòng ăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT