Ôn Ngôn có chút mơ hồ:
"Làm sao bây giờ? Tôi có nên gọi Dao Dao đến đây ngay để nói cho cậu ấy biết sự thật không? Như vậy có quá tàn nhẫn không?"
Mục Đình Sâm bị cô làm cho nghẹn lời, tức quá hóa cười:
"Ha ha... Đúng, rất tàn nhẫn. Vậy thế này đi, cứ để cô ấy quay lại với Triển Trì, hai người mặn nồng tình cảm, em cứ giả vờ như không biết gì. Đợi đến khi Triển Trì chiếm được mảnh đất rồi đá cô ấy đi, hoặc là họ thật sự kết hôn, rồi một ngày nào đó Trần Mộng Dao đột nhiên biết được tất cả những gì Triển Trì đã làm, em thấy lúc đó có tàn nhẫn không? Nếu nhà họ Trần không gặp chuyện, bây giờ vẫn còn vẻ vang, ông Trần Trung cũng sẽ không chết sớm như vậy. Em nghĩ sao?"
Cô hiểu ý anh, rằng nên nói cho Trần Mộng Dao biết ngay bây giờ. Nhưng cô không thể mở miệng được, cô không muốn nhìn thấy vẻ mặt thất vọng và tuyệt vọng của Trần Mộng Dao khi biết sự thật:
"Tôi... tôi không dám nói... Dao Dao chắc chắn sẽ phát điên mất."
Mục Đình Sâm mím môi gật đầu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT