Ngón tay cô căng thẳng nắm chặt vạt áo, bề ngoài cố gắng giữ bình tĩnh: "Không, em muốn ly hôn, em kiên quyết. Em đã thử thuyết phục bản thân tiếp tục những ngày tháng như vậy, ngay trong lần mang thai này, em đã mong chờ con ra đời, mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn, nhưng số phận lại cho em biết, em nên rời đi. Cảm ơn anh đã từng nói yêu em, nhưng xin lỗi, em không thể yêu anh được. Ở trước mặt anh, em lúc nào cũng nơm nớp lo sợ, lúc nào cũng cẩn thận dè dặt, lúc nào cũng mang trong lòng cảm giác tội lỗi. Không có tình yêu, làm sao có thể tiếp tục sống cùng nhau? Anh không mệt sao?"
Anh đứng bật dậy, nới lỏng cà vạt, bực bội đến mức muốn đập phá đồ đạc nhưng lại sợ làm cô hoảng sợ: "Không cần em phải yêu anh! Anh không đồng ý ly hôn, em muốn làm gì thì làm! Anh có việc phải ra ngoài, có chuyện gì cứ tìm Má Lưu."
Anh cầm lấy áo khoác rồi rời khỏi Mục Trạch. Trên xe, Trần Nặc hỏi: "Thiếu gia, đi đâu ạ?"
Anh vốn chẳng có việc gì, đã cố tình dành cả ngày để ở bên cô, không ngờ cô lại đòi ly hôn. Lúc ra ngoài, anh lại có cảm giác như đang hốt hoảng bỏ chạy. Lúc này, anh cũng không biết nên đi đâu, im lặng một lát mới nói: "Đến công ty."
Cuộc nói chuyện thất bại, điều này nằm trong dự đoán của Ôn Ngôn. Điều duy nhất bất ngờ là anh không nổi giận, cũng không nói lời nào làm tổn thương cô.
Anh nói cô muốn làm gì thì làm, có nghĩa là tuyệt đối không đồng ý ly hôn. Cô có chút mệt mỏi, nhìn Mục Trạch rộng lớn, đột nhiên cảm thấy thật mông lung.
Suy đi tính lại, cô quyết định dọn ra ngoài, giống như lần trước, mang theo Thang Viên, mang theo tất cả đồ đạc. Nếu cô nhớ không lầm, vợ chồng sống ly thân hai năm là có thể khởi kiện, chỉ cần lý do tình cảm rạn nứt là có thể ly hôn. Những con đường khác không đi được thì chỉ có thể như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play