Trong phòng bệnh, giữa đêm dài tĩnh lặng, anh không hề chợp mắt.
Sáng sớm hôm sau, Ôn Ngôn từ từ mở mắt, cơn đau sau khi thuốc tê hết tác dụng khiến sắc mặt cô trắng bệch, trán cũng rịn ra mồ hôi lạnh.
Khoảnh khắc nhìn thấy anh, cô sững sờ: "Con..."
Đôi môi mỏng của anh khẽ mở: "Không sao, chúng ta không cần con nữa, em không sao là tốt rồi."
Cô chậm rãi thở ra một hơi. Tình huống bất ngờ xảy ra vào bữa tối hôm qua, lúc đó cô đã biết không giữ được con, chỉ không ngờ lại đột ngột đến vậy. Cô vốn tưởng có thể yên tâm chờ đợi hai sinh linh bé bỏng chào đời, không ngờ cuối cùng vẫn là...
"Tại sao? Sao lại như vậy? Trước đó không phải vẫn ổn sao? Em cũng không ăn uống linh tinh, càng không làm những việc không nên làm..." Cô lẩm bẩm một mình, ánh mắt trống rỗng như một con búp bê vô hồn, khiến người khác đau lòng.
"Là do tình trạng sức khỏe của em không cho phép mang thai nữa, cũng là sơ suất của anh, lẽ ra anh không nên để em mang thai. Lần sảy thai đầu tiên, tử * của em đã bị tổn thương..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play