Trong lòng cô hiểu rõ, đây là do Mục Đình Sâm làm, tự tay đưa chú của mình vào tù, ngay cả một trăm triệu đã đưa ra cũng thu lại toàn bộ.
Đối với chuyện này, cô không biết nên đánh giá thế nào. Mục Gia Khánh đúng là một tên cặn bã, một kẻ bại hoại, đây là sự trừng phạt mà ông ta đáng phải nhận. Nhưng người đưa ông ta vào tù lại là Mục Đình Sâm, điều này khiến cô cảm thấy có gì đó kỳ lạ. Một trăm triệu đó, Mục Đình Sâm đưa ra rất dễ dàng, có vẻ không giống như bị tống tiền, mà ngược lại có cảm giác như đang đào hố cho người khác nhảy vào.
"Kính thiếu, thiếu gia đang ở trong thư phòng."
Nghe thấy giọng của quản gia Lâm, Ôn Ngôn đang ngồi trên sô pha ở phòng khách ngẩng đầu lên nhìn. Kính Thiếu Khanh đang từ cửa đi vào, anh gật đầu với cô coi như chào hỏi rồi nhanh chóng lên lầu.
Cô cảm thấy có chút kỳ lạ. Trong tháng qua, Mục Đình Sâm đã hồi phục rất tốt, chân cũng đã có thể đi lại tự do. Tại sao Kính Thiếu Khanh đến mà anh không xuống lầu, lại để Kính Thiếu Khanh lên thư phòng? Quan trọng nhất là, Kính Thiếu Khanh và Lâm Táp rất ít khi đến Mục trạch.
Trong thư phòng, Kính Thiếu Khanh đặt một tờ giấy giám định DNA trước mặt Mục Đình Sâm: "Đây là xác nhận cuối cùng, còn nghi ngờ gì nữa không?"
Mục Đình Sâm cầm tờ giấy giám định lên xem xét kỹ lưỡng: "Chuyện nhà Trần Mộng Dao cũng là do hắn làm phải không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play