Cúp điện thoại, Trần Mộng Dao thở phào nhẹ nhõm: "Vậy cũng tốt, để bà ta tới thì đỡ cho mình phải chạy đi. Gây sự ở địa bàn của người khác cũng không hay lắm. Nhớ lời tớ dặn đấy, đừng có manh động."
Ôn Ngôn gật đầu, xem như đồng ý. Xe chạy qua đường, dừng ở bãi đất trống bên ngoài quán cà phê Tử La Lan. Trần Hàm cũng không để họ chờ quá lâu, chưa đầy hai mươi phút sau đã xuất hiện ở cửa quán.
Bà ta đến rất vội, không mang ô. Lúc đỗ xe xong đi vào, bộ đồ công sở màu trắng trên người đã bị mưa làm ướt một ít, mái tóc vốn được chải chuốt cẩn thận cũng hơi rối. Dù có chút lôi thôi, nhưng khi nhìn thấy Ôn Ngôn, bà ta vẫn cười rất vui vẻ: "Không ngờ con lại chủ động tìm mẹ."
Ba người ngồi đối diện nhau. Ôn Ngôn không chút biểu cảm nhìn Trần Hàm, muốn từ trên mặt bà ta nhìn ra điều gì khác thường, dù chỉ một chút thôi cũng được, nhưng không có.
Trần Hàm bị Ôn Ngôn nhìn đến trong lòng không yên: "Sao vậy? Có chuyện gì muốn nói với mẹ à?"
Ôn Ngôn nghiến răng: "Là ý của bà hay của Khương Nghiên Nghiên? Hay là hai người hợp tác?"
Trần Hàm sững sờ, nụ cười trên mặt dần biến mất: "Đã xảy ra chuyện gì sao? Mẹ không hiểu con đang nói gì. Ôn Ngôn, giữa chúng ta không cần phải nói chuyện với thái độ này, có gì cứ nói thẳng ra đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play