Nhìn chiếc đồng hồ, hơi thở của Ôn Ngôn ngừng lại một lúc, mặt cô cũng tái đi. Chiếc đồng hồ đó cô rất quen, chính là chiếc Mục Đình Sâm thường đeo. Tối qua khi anh về, cô không để ý thấy trên cổ tay anh thiếu thứ gì... Nói cách khác, trước khi Mục Đình Sâm về Mục Trạch, anh đã ở cùng Khương Nghiên Nghiên.
Thấy vẻ mặt cô thay đổi, Khương Nghiên Nghiên đắc ý đặt chiếc đồng hồ trước mặt cô: "Cô cũng đừng trách anh Đình Sâm, anh ấy gần đây áp lực rất lớn, mà cô lại đang mang thai, ít nhiều cũng không tiện... Cho dù không có tôi, anh ấy cũng sẽ có người phụ nữ khác, cô cũng sẽ phiền lòng thôi. Tôi đây là đang giúp cô làm tròn nghĩa vụ, cảm ơn thì miễn nhé~ "
Ôn Ngôn cầm lấy chiếc đồng hồ, đứng dậy nói: "Nếu không có việc gì khác, tôi xin phép về làm việc."
Mục đích của Khương Nghiên Nghiên đã đạt được, cũng không cần ở lại lâu hơn: "Được, giúp tôi chuyển lời tới anh Lâm Táp, công ty mới của anh ấy không tệ, chúc anh ấy tiền đồ như gấm."
Trở lại bàn làm việc, Ôn Ngôn nhìn chiếc đồng hồ trong tay, suy nghĩ có chút phức tạp. Một lúc sau, cô cất chiếc đồng hồ đi, tiếp tục làm việc. Nếu là đồ của Mục Đình Sâm, thì nên trả lại cho chủ của nó.
Buổi tối trở về Mục Trạch, má Lưu đã nấu xong bữa cơm nóng hổi: "Ngôn Ngôn, đi rửa tay ăn cơm đi. Lần trước nghe thiếu gia nói con thấy đồ ăn nhạt quá, hôm nay ta cố tình cho thêm ớt. Người già nói chua trai cay gái, trong bụng con là hai cô công chúa nhỏ đấy!"
Ôn Ngôn không có tâm trạng đùa giỡn, chiếc đồng hồ trong túi như một quả bom hẹn giờ: "Má Lưu, Mục Đình Sâm có về ăn cơm không ạ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play