Sự thất vọng này cũng làm cô rất ngạc nhiên. Tại sao lại thất vọng? Cô vốn không nên hy vọng, nên giữ khoảng cách như trước đây, gần nhất nhưng cũng xa vời nhất, không phải như vậy mới đúng sao?
Đến giờ ăn trưa, một bóng dáng thanh tú bước vào cửa công ty. Mọi người đang chuẩn bị đi ăn cơm đều dừng lại nhìn, vì Mục Đình Sâm quá nổi bật, và quan trọng nhất là trên tay anh còn cầm một hộp giữ nhiệt tinh xảo.
Công ty mới có một số nhân viên mới, đa số chưa từng gặp Mục Đình Sâm, nên đều đoán anh là "người chồng hiền" của ai đó. Khi anh đi đến bàn làm việc của Ôn Ngôn, mọi người mới nhận ra, sau một hồi xôn xao, dần dần tản đi.
"Sao anh lại đến đây?" Tâm trạng của Ôn Ngôn lúc này gần như có thể dùng từ "sốc" để miêu tả.
"Ăn cơm đi." Anh không nói thêm lời nào, mở hộp giữ nhiệt ra, đưa đũa vào tay cô.
Trong hộp giữ nhiệt có cả canh và thức ăn, màu sắc hấp dẫn, nhìn là đã muốn ăn ngay. Ôn Ngôn cũng không nói nhiều, dưới ánh mắt của anh, cô ăn một phần, vẫn còn lại khá nhiều.
"Tôi bảo má Lưu làm, không hợp khẩu vị à?" Anh nhíu mày hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play