Ôn Ngôn không từ chối ngay, chỉ khéo léo nói: "Chuyện này... để sau hẵng nói ạ."
Về đến phòng, cô thở phào nhẹ nhõm: "Dao Dao, mẹ cậu bảo tớ đưa phần tiền thuê nhà và điện nước hàng tháng cho bà ấy, còn phàn nàn cậu cho tiền tiêu vặt quá ít."
Trần Mộng Dao đảo mắt: "Cậu đừng để ý đến bà ấy, tớ cho không ít đâu, tháng nào cũng tiêu hết sạch, bà ấy còn muốn thế nào nữa? À đúng rồi, lúc cậu tắm điện thoại có reo, tớ không xem, hình như là tin nhắn."
Ôn Ngôn vừa dùng khăn khô lau tóc vừa cầm điện thoại lên xem. Là tin nhắn của má Lưu: "Ngôn Ngôn, từ khi con dọn đi, thiếu gia ngày nào cũng về nhà. Con thật sự không về à? Hai đứa giận nhau thì giận nhau, sao lại phải dọn đi chứ? Có phải ly hôn đâu."
Cô suy nghĩ một lát rồi trả lời: "Má Lưu, má đừng quan tâm đến chuyện của con và anh ấy nữa. Lúc con ở nhà, anh ấy không về, con đi rồi anh ấy lại thường xuyên về, chứng tỏ anh ấy không muốn gặp con. Con ở nhà Dao Dao rất tốt, má không cần lo lắng, Thang Viên cũng rất ổn. Khi nào rảnh con sẽ về thăm má và chú Lâm."
Gửi tin nhắn xong, cô ngồi bên mép giường, có chút ngẩn ngơ. Dường như cô và Mục Đình Sâm đều đã ngầm chấp nhận hình thức sống ly thân này, mang danh nghĩa vợ chồng nhưng ai sống cuộc sống của người nấy, không can thiệp vào nhau. Như vậy cũng tốt, đỡ phải phiền lòng.
Mùa hè của thành phố này đã đến sau trận mưa xuân cuối cùng. Nhiệt độ thay đổi đột ngột khiến mọi người phải cởi bỏ những bộ quần áo dày cộm để thay bằng trang phục mùa hè.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play