Ôn Ngôn không thể chờ thêm được nữa, cô cẩn thận đánh thức ông lão dậy. Ông lão mở mắt, tưởng cô là hộ lý: "Tiểu Lý đâu? Sao lại đổi người rồi?"
Ôn Ngôn đưa bát cơm đến trước mặt ông: "Cụ ăn cơm trước đi ạ."
Ông lão chậm rãi cầm đũa, nhưng ánh mắt lại tỉ mỉ quan sát họ: "Các cô không phải hộ lý, đến tìm tôi có chuyện gì?"
Trần Mộng Dao lôi lá thư từ trong túi Ôn Ngôn ra: "Thư này có phải do ông viết không?"
Ông lão chỉ liếc qua rồi nói: "Tôi không biết các cô đang nói gì, tôi cũng chưa từng viết thư. Tôi đến đây ba năm rồi chưa ra ngoài, mắt hoa tay run, viết thư gì chứ?"
Ôn Ngôn cũng sốt ruột: "Ông không phải là lão Từ sao? Vậy tại sao thư lại được gửi từ nơi ông từng ở? Người gửi thư rất quan trọng đối với tôi, xin ông hãy cho tôi biết sự thật! Nếu ông không phải lão Từ, chắc chắn ông cũng quen biết lão Từ!"
Ông lão đặt đũa xuống rồi lại nằm xuống: "Tôi không quen, các cô đi đi, ồn ào chết đi được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play