Cô vốn tưởng mình chạy nhanh như gió, ai ngờ còn chưa ra khỏi sảnh tầng một đã bị anh tóm lại: "Lá gan lớn rồi nhỉ, dám giẫm lên chân anh. Tốt lắm, lát nữa sẽ xử lý em."
Cô đành chịu thua, ủ rũ bị lôi vào xe. Trần Nặc thấy hơi thở của hai người không ổn định, giống như vừa vận động xong, không nhịn được hỏi: "Sao vậy? Vừa chạy nước rút 100 mét à?"
Tâm trạng của Mục Đình Sâm có vẻ rất tốt, anh đáp lời: "Cũng có thể coi là vậy, nhưng chưa chạy được 100 mét. Đến nhà hàng Bạch Thủy Loan."
Nhà hàng Bạch Thủy Loan...
Ôn Ngôn nghĩ đến lần trước đi cùng anh đến nhà hàng Bạch Thủy Loan, đương nhiên, đó không phải là một kỷ niệm đẹp. Cô cũng không hiểu tâm trạng của mình lúc này là gì, thay vì nói là cách ứng xử đã thay đổi, chẳng bằng nói là cô cuối cùng đã chịu thua và học được cách khéo léo.
Đến nhà hàng, Mục Đình Sâm để Ôn Ngôn tự chọn chỗ ngồi. Bây giờ đã gần đến giờ ăn, khách không quá đông, còn nhiều chỗ trống, chỉ là đa số đã được đặt trước, rất nhanh sẽ đông nghịt.
Ôn Ngôn chọn một chỗ ngồi cạnh cửa sổ. Nhân viên phục vụ sững sờ, nhưng cũng không nói gì. Dù là chỗ đã được đặt trước, vẫn có thể đổi được. Đắc tội với Mục Đình Sâm thì không thể cứu vãn, huống chi nhà hàng Bạch Thủy Loan này là của Kính Thiếu Khanh, không ai là không biết mối quan hệ giữa Mục Đình Sâm và Kính Thiếu Khanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT