Ôn Ngôn đã day dứt cả ngày vì cuộc điện thoại của Cố Vãn Vãn. Cố Vãn Vãn không nói sai, Thẩm Giới ra nông nỗi này có liên quan mật thiết đến cô, ngay cả việc hủy hôn cũng vậy. Bây giờ lại xảy ra tai nạn xe hơi, dù chỉ có một đoạn ghi âm làm bằng chứng, cũng rất có thể là do Mục Đình Sâm làm. Cô quả thực không nên tỏ ra như không liên quan, dù là để chuộc lỗi thay cho Mục Đình Sâm, cũng nên đến bệnh viện thăm anh.
Để không làm Mục Đình Sâm nghi ngờ, chiều đó cô xin Lý Lỵ cho về sớm một tiếng rưỡi. Lý do cô không nói thẳng với Lâm Táp là sợ anh ta lắm mồm kể lại cho Mục Đình Sâm.
Từ công ty ra, cô mua một ít hoa quả rồi bắt taxi thẳng đến bệnh viện trung tâm. Tìm được phòng bệnh của Thẩm Giới, cô do dự một lúc mới gõ cửa. Bên trong vọng ra giọng nói thanh nhã của Thẩm Giới: "Mời vào."
Nghe thấy giọng anh, lòng cô bình ổn hơn rất nhiều, cô mỉm cười điềm tĩnh, đẩy cửa bước vào: "Hôm nay tôi về sớm, nghĩ đến anh đang nằm viện nên qua thăm, anh thấy thế nào rồi?"
Thẩm Giới có chút ngạc nhiên, như không ngờ người đến lại là cô. Khi định thần lại, trong mắt anh lộ rõ vẻ vui mừng: "Anh cứ tưởng... em sẽ không đến. Anh không sao, chỉ bị gãy chân thôi, cũng không nghiêm trọng lắm, em cứ ngồi tự nhiên."
Ôn Ngôn nhìn anh một lát, lòng càng thêm áy náy. Một người vốn khỏe mạnh, giờ đây lại mặc đồ bệnh nhân nằm trên giường, chân bó bột, mặt tái nhợt, cả người trông như ỉu xìu: "Cái đó... xin lỗi anh..."
Thẩm Giới cười hỏi: "Sao lại phải nói xin lỗi?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play