Ngay sau đó, điện thoại bị ngắt, trong lòng Ôn Ngôn có một cảm giác sảng khoái lạ thường. Cảm giác này thật kỳ diệu, và rất dễ gây nghiện...
Cô đã thực sự trải nghiệm được kho*i c*m của sự trả thù, chẳng trách Mục Đình Sâm thích hành hạ cô, có phải khi nhìn thấy cô thảm hại, trong lòng anh cũng có cảm giác này không... ?
"Nghĩ gì vậy? Đói không? Xuống ăn gì đó nhé?" Mục Đình Sâm không biết cô đang nghĩ gì, sự dịu dàng đột ngột của anh khiến cô cảm thấy vô cùng không quen.
"Hơi đói, nhưng tôi không muốn xuống ăn, bảo Má Lưu mang lên phòng cho tôi đi..."
Mục Đình Sâm cũng không ép cô phải xuống ăn: "Vậy cô cứ nằm nghỉ đi."
Bữa trưa là do Mục Đình Sâm mang lên phòng cho cô, Tiểu Đoàn Tử còn lẽo đẽo theo sau anh, dáng vẻ nghênh ngang, có chút vênh váo.
Ôn Ngôn có thể nhận ra, Mục Đình Sâm vẫn sợ mèo, chỉ cần Tiểu Đoàn Tử chạm vào anh, anh liền không dám động đậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play