Ôn Ngôn nghiến răng đứng dậy nhìn Mạc Ninh: "Cô có thể không ở đây! Tôi là nữ chủ nhân của căn nhà này, tôi nuôi một con thú cưng không cần sự cho phép của bất kỳ ai, huống chi là một 'vị khách' như cô! Mèo của tôi cào cô là không đúng, nhưng nó cũng không tùy tiện cào người, tôi xin lỗi cô, tiền tiêm phòng tôi sẽ trả, được chưa?"
Mạc Ninh sầm mặt, ôm lấy bàn tay bị cào đi lên lầu, đóng sầm cửa lại, tiếng động lớn đến mức dưới lầu cũng nghe thấy rõ.
Có lẽ đã nghe thấy sự việc, Mục Đình Sâm vào phòng Mạc Ninh, hai người không biết đã nói gì, không lâu sau Mạc Ninh kéo hành lý xuống lầu, vừa đi vừa gọi điện thoại.
Nghe giọng điệu của cô ta, chắc là đang nói chuyện với Mạc Thương Hải.
Mục Đình Sâm giật lấy điện thoại từ tay cô ta: "Chú Mạc, chuyện này không nghiêm trọng như vậy, Ngôn Ngôn vừa mới sảy thai nên tâm trạng không tốt, Mạc Ninh chỉ bị mèo nhà cháu cào một cái, lát nữa cháu đưa nó đi tiêm, không có chuyện gì đâu, chú yên tâm."
Ôn Ngôn làm như không nghe thấy, họ muốn làm gì thì làm, cùng lắm thì tất cả đều là lỗi của cô.
Mạc Ninh dường như cũng không thật sự định rời đi, sau khi cúp điện thoại, cô ta đỏ hoe mắt kể khổ với Mục Đình Sâm: "Em bị mèo cào là lỗi của em sao? Tại sao cô ta lại nói như vậy? Anh ở trên lầu cũng nghe thấy rồi chứ? Cái gì mà cô ta là nữ chủ nhân của căn nhà này, lời đó là nói cho em nghe sao? Nói cứ như em muốn giành với cô ta vậy! Lúc em quen anh còn chưa có cô ta đâu! Nếu không phải ba em bảo em về nước thì tạm ở nhà anh, em mới không đến! Căn nhà ba mua cho em vừa mới sửa xong, bây giờ chưa ở được, không thì em đã không phải chịu cái cảnh này!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT