Ôn Ngôn cười lạnh một tiếng:
"Nếu dì là cháu, dì sẽ không ngu ngốc đến mức gây sự với mẹ của người mình thích, lại còn nói ra những lời thiếu suy nghĩ như vậy. Nói thẳng cho cháu biết, họ An, không một ai đấu lại được dì. Dì đảm bảo, cháu sẽ rời khỏi đây trong vòng ba ngày. Nếu dì thua, cháu có thể ở đây cả đời. Không tin thì cứ cược thử xem."
Nói xong, bà liền điều khiển xe lăn rời đi.
An Nhiên tức giận đến run cả người, hơi thở cũng ngày một dồn dập. Vào thời khắc nguy hiểm, cô ép mình phải bình tĩnh. Dù cô có ngã xuống ngay bây giờ, chắc cũng không ai phát hiện ra. Từ khi Ôn Ngôn và Mục Đình Sâm trở về, người nhà họ Mục vui vẻ hòa thuận, náo nhiệt vô cùng, nhưng sự náo nhiệt này, chẳng liên quan gì đến cô.
Buổi tối, Ôn Ngôn nằm trên giường, có chút khó ngủ. Mục Đình Sâm vẫn đang nói chuyện với con trai trong phòng làm việc, bà muốn nhìn con trai cho kỹ cũng không có cơ hội.
Trong đêm khuya, tiếng bước chân đến gần cửa phòng, bà cứ ngỡ là Mục Đình Sâm đã về. Khi cửa được đẩy ra, bà hỏi:
"Con trai ngủ chưa? Anh nói gì với nó thế?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play