Đối mặt với một loạt câu hỏi dồn dập, Mục Tinh Ngôn chỉ muốn khóc mà không ra nước mắt. Nếu không phải tại gã này, anh đã làm xong hết những việc cần làm rồi.
Anh luôn cố gắng giữ hình tượng một người anh cả đáng tin cậy trước mặt Kính Tiểu Nhiễm, thế mà lại bị gã này chọc tức đến mức mất kiểm soát, văng cả tục:
"Được rồi, tôi đếch có thời gian để ý đến cậu, đợi cậu về rồi nói. Cúp đây."
Anh cúp điện thoại chưa bao giờ dây dưa, trong nháy mắt thế giới trở nên yên tĩnh.
Nghĩ đến bộ dạng hoảng hốt bỏ chạy của Kính Tiểu Nhiễm lúc nãy, xem ra hình tượng ban đầu của anh không giữ được nữa rồi. Hôn cũng đã hôn, giờ còn giả vờ trong sáng thì không hợp lý cho lắm?
Anh đứng dậy chỉnh lại vạt áo, đi xuống lầu, thấy Kính Tiểu Nhiễm đang trốn trong bếp giúp nấu ăn, anh liền đứng ở cửa bếp gọi một tiếng:
"Nhiễm Nhiễm, em ra đây."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play