Kính Tiểu Nhiễm trốn sau lưng Kính Thiếu Khanh, run lẩy bẩy:
"Chẳng phải là... anh cả đi mấy năm mới về sao? Lâu như vậy không ở cùng nhau, con thấy hơi xa lạ, từ từ làm quen lại là được mà. Với lại, nếu anh ấy không thích con, con biết làm sao bây giờ? Chuyện này sao con chủ động được chứ? Lỡ như từ nhỏ đến lớn anh ấy chỉ coi con là em gái thì sao?"
Trong chuyện này, Kính Thiếu Khanh lại khá thản nhiên:
"Thôi nào, bà đừng lo nữa, chuyện của bọn trẻ cứ để chúng nó tự phát triển. Chúng ta là bậc cha mẹ, can thiệp nhiều quá cũng không tốt. Vừa rồi Tinh Ngôn đã nói trước mặt bà rồi đấy, cô bé tên Tiểu Nhiên kia chỉ là bạn học, ở tạm nhà nó thôi, chứ không phải bạn gái."
Trần Mộng Dao càng nhìn đôi cha con này càng thấy ngứa mắt:
"Nhìn cái bộ dạng vô dụng của hai người kìa. Kính Thiếu Khanh, hồi trẻ ông có bao nhiêu 'tuyệt kỹ', sao không dạy cho con gái ông đi? Nhìn hai đứa này xem, chẳng được một nửa chí khí của ông. Thôi, tôi không nói với hai người nữa, tôi đi ngủ đây, nhìn thấy hai người là tôi thấy mệt!"
Thấy bà đùng đùng đi lên lầu, Kính Tiểu Nhiễm nhỏ giọng hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT