Mục Tinh Ngôn từ chối, không để Kính Thiếu Khanh xách hành lý giúp:
"Không sao đâu ạ, con tự xách được rồi, bên trong là quà cho mọi người, không nặng lắm đâu. Ba Kính, trông ba vẫn còn trẻ lắm, chẳng khác gì lúc con đi cả, không thay đổi chút nào. Dì và Nhiễm Nhiễm đâu rồi ạ?"
Kính Thiếu Khanh cảm thấy cậu nhóc đã trưởng thành, cũng không cố nài giúp xách đồ nữa:
"Mọi người đang ở trong nhà chờ con về ăn cơm đấy. Con về rồi, Tiểu Phàm cũng sắp về, tháng sau ba đứa lại có thể tụ tập đông đủ rồi."
Mục Tinh Ngôn chỉ cười mà không nói gì, bước vào trong nhà. Kính Thiếu Khanh có một thoáng ảo giác, cứ ngỡ người đứng trước mặt mình là Mục Đình Sâm. Trên người Mục Tinh Ngôn có quá nhiều bóng dáng của Mục Đình Sâm, đặc biệt là bóng lưng, quả thực như được đúc từ một khuôn.
Trần Mộng Dao thấy Mục Tinh Ngôn thì không kìm được, hốc mắt đỏ hoe:
"Mau lại đây dì xem nào, sao con gầy đi thế này?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT