Kha Trăn hít một hơi thật sâu:
"Cô nói đúng, tôi quả thực không còn tư cách làm nghề này nữa, cho nên... hôm qua tôi đã nộp đơn từ chức rồi. Trước khi cô đến dự tang lễ, tôi đã định nói hết mọi chuyện cho cô, nhưng tôi không thể phản bội A Nam, xin lỗi. Tôi biết bây giờ cô căm hận cả tôi, nên tôi sẽ không khuyên cô nữa. Hay là chúng ta thỏa thuận một chút nhé? Cô ăn chút gì đi, tôi sẽ giúp cô chuyển một món đồ cho Mục Đình Sâm, ít nhất để anh ấy biết cô vẫn còn sống."
Ôn Ngôn có chút kinh ngạc, chẳng lẽ anh ta không sợ cô sẽ lén báo cho Mục Đình Sâm biết mình đang ở đâu sao?
Cô nhanh chóng hiểu ra. Cô còn không biết mình đang ở đâu, làm sao mà báo cho Mục Đình Sâm được? Nhìn ra ngoài, biệt thự được bao quanh bởi một khu rừng rậm rạp, mọi thứ xung quanh đều xa lạ. Có lúc cô còn nghi ngờ mình đã không còn ở Đế Đô nữa.
Sau một lúc suy nghĩ, cô đã đồng ý với "thỏa thuận" của Kha Trăn. Bây giờ chỉ có cách này mới có thể cho Mục Đình Sâm biết cô vẫn còn sống, ít nhất như vậy, anh ấy có thể yên tâm phần nào...
Nhưng cô vẫn nói trước:
"Ai biết được anh có thật sự đưa đồ cho Mục Đình Sâm không? Lỡ anh lừa tôi thì sao? Anh muốn tôi tin anh thế nào đây?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play