Trên đường đến tang lễ, cô đi ngang qua nhà hàng Quảng Đông do Quý Á Nam mở. Có lẽ vì còn sớm, nhà hàng chưa chính thức mở cửa nên trông có vẻ tiêu điều. Người đi trà lạnh, có lẽ chính là cảm giác này.
Đến nơi, cô đeo kính râm và khẩu trang, sợ bị người khác nhận ra.
Người đến dự tang lễ rất đông, cô không dễ bị chú ý, nhưng trong lòng vẫn có chút hoảng hốt.
Khúc Thanh Ca vốn có tâm tư tỉ mỉ, chỉ liếc mắt một cái đã trông thấy Ôn Ngôn.
Sau khi hai người gặp nhau, họ chỉ nói vài câu đơn giản rồi ai nấy đều im lặng.
Dường như để hợp với khung cảnh, bầu trời hôm nay xám xịt, không thấy bóng dáng mặt trời, cảm giác oi bức như một đám mây đen đè nặng trong lồng ngực, mãi không tan.
Mọi người đều đang an ủi cha mẹ Quý Á Nam. Mẹ anh, bà Quý, ôm di ảnh con trai, đôi mắt đẫm lệ, thân thể gầy yếu tưởng chừng một cơn gió cũng có thể thổi ngã. Trong khoảng thời gian này, bà rõ ràng đã gầy đi rất nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT