Ôn Ngôn đau đến nhíu mày, chỉ cảm thấy dòng máu ấm nóng đang chảy dọc xuống gò má, chẳng mấy chốc, vạt áo trước ngực đã nở ra từng đóa "hoa đỏ" rực rỡ.
Chiếc túi xách của cô đã không biết ở đâu, điện thoại cũng ở trong đó, bây giờ muốn cầu cứu gần như là không thể. Hơn nữa, kết cấu của tầng hầm này chắc chắn cách âm rất tốt, cô có la rách cổ họng cũng không ai bên ngoài nghe thấy. Dù cho người nhà họ Quý có nghe thấy cũng sẽ không ai cứu cô, chỉ thêm vài người nữa đến hành hạ cô mà thôi.
Mẹ Quý đang trong trạng thái điên cuồng, bà ta tìm được một con dao gọt hoa quả, đè mạnh tay Ôn Ngôn xuống đất, nghiến răng nghiến lợi nói:
"A Nam của tao bị chặt mất ngón út, mày cũng phải giống như nó!"
Trán Ôn Ngôn toát mồ hôi lạnh, sức của mẹ Quý lớn đến lạ thường, cô làm thế nào cũng không giãy ra được.
Ngay lúc lưỡi dao vừa cắt vào da ngón tay cô, cửa tầng hầm đột nhiên bị ai đó đạp tung, Kha Trăn xông vào:
"Bác gái! Bác buông cô ấy ra!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT