Lúc anh không biết đã trở mình lần thứ mấy, Ôn Ngôn đột nhiên lên tiếng:
"Ăn no quá ngủ không được à? Dậy vận động đi."
Anh thấy hơi phiền muộn, thử ôm lấy cô:
"Em mới là ăn no ngủ không được ấy, anh nghĩ gì... chẳng lẽ em không biết sao? Anh là đàn ông, có nhu cầu sinh lý bình thường mà, được không? Chẳng phải thấy tâm trạng em không tốt nên mới nhịn không động vào sao. Nói thật, nếu em muốn gặp mẹ em, lúc nào cũng có thể đi tìm bà ấy. Trong lòng em rõ ràng là muốn gặp bà, không cần phải gặp rồi lại giả vờ không quan tâm."
Ôn Ngôn vừa nghe anh nhắc đến Trần Hàm liền bực bội đẩy anh ra:
"Đừng nhắc đến bà ấy! Bà ấy còn không muốn gặp em, cớ gì em phải lặn lội đi tìm? Em không tiện đến mức bị bà ta bỏ rơi hết lần này đến lần khác mà vẫn cứ sấn tới mong bà ta thương em!"
Mục Đình Sâm bị lời cô nói làm cho nghẹn họng, cộng thêm đầu óc có chút rối loạn, nhất thời không biết nên nói gì, đành im lặng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT