Hạ Lam đang ăn cơm trong phòng ăn nghe vậy liền cười đến sặc sụa:
"Khụ khụ... Ha ha ha ha... Phàm Phàm, con mới mấy tuổi chứ? Sao cái miệng nhỏ này lại lanh lợi thế? Lớn thêm chút nữa là ăn đòn đấy. Em gái chỉ tạm thời chưa xinh thôi, sau này lớn lên xinh rồi, nó còn không thèm chơi với con nữa đâu."
Trần Mộng Dao đột nhiên nghĩ đến khiếm khuyết trí tuệ của con gái, buồn bã cúi đầu. Mỗi lần Phàm Phàm chê bai em, cô đều thật sự tức giận. Con gái đã đủ đáng thương rồi, lại còn bị chê bai. Dù Phàm Phàm còn nhỏ, chưa hiểu chuyện, cô vẫn thấy xót xa trong lòng.
Người ngoài chê bai con gái cô thế nào cũng được, nhưng người nhà thì tuyệt đối không. Con bé là do cô đánh đổi nửa cái mạng mới có được, dù thông minh hay không, cô cũng sẽ bảo vệ nó cả đời.
Cảm nhận được sự im lặng của cô, Hạ Lam tưởng mình đã nói sai:
"À... Dao Dao, mẹ không có ý đó, mẹ chỉ thuận miệng nói vậy thôi. Mẹ không thấy Nhiễm Nhiễm xấu đâu, trông con bé đáng yêu mà, từ từ rồi sẽ trổ mã. Cháu gái ruột của mẹ, sao mẹ lại không thương cho được, con đừng để bụng nhé."
Trần Mộng Dao hít một hơi thật sâu:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play