Ôn Ngôn lườm cô một cái:
"Cậu nói vớ vẩn gì thế? Cái gì mà tớ đi gặp riêng Quý Á Nam giữa đêm hôm khuya khoắt? Nói cứ như tớ với anh ta thật sự có gì mờ ám ấy! Cậu nghĩ Mục Đình Sâm dám động vào tớ à? Anh ấy có thể làm gì tớ chứ? Với sự hiểu biết của tớ về anh ấy, anh ấy thà tức chết chứ không đời nào đánh tớ, đẩy tớ hai cái đã là giới hạn rồi. Cậu là bạn thân kiểu gì vậy? Mong tớ bị đánh lắm à? Nếu anh ấy thật sự đánh tớ, tớ với anh ấy cũng chấm dứt thôi."
Trần Mộng Dao bĩu môi:
"Nói cũng phải. Nhưng mà tớ thấy chuyện này, Mục Đình Sâm có lý do để tức giận thật. Thử đổi lại là anh ấy đi ra ngoài với người phụ nữ khác, dù chỉ để ôm một cái, cậu có chịu được không? Quý Á Nam đúng là đáng thương, quá cố chấp trong chuyện tình cảm, trói buộc bản thân bao nhiêu năm, cũng không dễ dàng gì, nhưng chuyện này cậu xử lý cũng không được khéo lắm, nói chung kiểu gì cũng làm phật lòng Mục Đình Sâm. Nếu cậu từ chối Quý Á Nam thì quá tàn nhẫn, mà không từ chối thì lại tàn nhẫn với Mục Đình Sâm. Trong chuyện này, cậu không thể làm người tốt được."
Nghe Trần Mộng Dao nói, Ôn Ngôn liền tưởng tượng đến cảnh Mục Đình Sâm đi ra ngoài với người phụ nữ khác vào đêm hôm khuya khoắt, đúng là dù chỉ vì một cái ôm không chút tình cảm, cô cũng sẽ ghen. Chẳng trách anh lại tức giận như vậy, chuyện này, cô sai thật rồi.
Vẻ "chính nghĩa lẫm liệt" tối qua của cô cũng không phải là không chột dạ, chỉ là cô không thích cách anh "giám sát" mình bằng việc theo dõi mà thôi. Thực ra, ngay từ lúc ra khỏi nhà tối qua cô đã thấy chột dạ rồi.
"Dao Dao, cậu hiếm khi tỉnh táo được một lần, nói ra được những lời có trình độ như vậy. Tớ thừa nhận, chuyện này tớ không thể làm người tốt được, cũng là lỗi của tớ. Quý Á Nam bị đánh thảm thật, bên Mục Đình Sâm tớ cũng giải thích rồi, chuyện này coi như qua đi nhé."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT