Mục Đình Sâm chống cằm suy nghĩ xem nên trả lời câu hỏi này thế nào. Đột nhiên, Ôn Ngôn bưng trà bước vào:
"Nếu là em, em sẽ lạc quan hơn, sẽ động viên bản thân, động viên con nhất định phải cố gắng. Kết quả tệ nhất cũng chỉ là không giữ được con, nhưng chúng ta đã nỗ lực, đã làm hết trách nhiệm của mình. Tốt hơn một chút là... sau này con không được thông minh, vậy cũng không sao cả, cùng lắm thì không lấy chồng, mình tự nuôi, nuôi con cả đời, con vẫn là công chúa nhỏ trong nhà.
Đó là một sinh mệnh sống động, cũng là mạng sống của Dao Dao. Thiếu Khanh, em có thể hiểu được tâm trạng của anh, suy nghĩ của anh cũng không sai, nhưng em vẫn cảm thấy nên kiên trì, đợi thêm chút nữa xem sao, biết đâu kỳ tích sẽ xuất hiện? Sinh mệnh rất kiên cường, không mong manh như anh tưởng tượng đâu. Hay là nếu thật sự không được, đợi Dao Dao ra cữ, hai người cùng nhau bàn bạc, anh tuyệt đối đừng tự mình quyết định chuyện này. Với tính cách của Dao Dao, cô ấy sẽ hận anh đấy."
Kính Thiếu Khanh dựa lưng vào sofa, ánh mắt trống rỗng nhìn về phía trước:
"Nhưng... anh không muốn để con bé chịu khổ nữa, thật sự quá đau đớn, anh còn không dám đến bệnh viện thăm con bé nữa..."
Mục Đình Sâm liếc sang Ôn Ngôn:
"Cô rảnh rỗi quá à? Đặt trà xuống, đi sửa bản thảo cho tôi!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play