Sống mũi Khúc Thanh Ca có chút cay cay:
"Ừ, là mẹ không cẩn thận, sau này mẹ sẽ cẩn thận hơn. Nhuế Nhuế thổi cho mẹ rồi, mẹ không còn đau nữa. Hôm nay mẹ hơi mệt, lát nữa con tự ngủ được không?"
Nhuế Nhuế ngoan ngoãn gật đầu:
"Dạ, Nhuế Nhuế lớn rồi, không cần nghe kể chuyện trước khi ngủ nữa, con có thể ngoan ngoãn đi ngủ ạ."
Đợi bảo mẫu đưa Nhuế Nhuế đi, Khúc Thanh Ca dựa vào mép giường ngồi xuống tấm thảm, nhìn mấy bản hợp đồng, nghĩ lại những chuyện xảy ra tối nay, cô thở phào một hơi dài. Cuối cùng, sự bảo vệ của cha và anh hai khiến lòng cô dễ chịu hơn một chút. Dù sao không phải ai cũng coi cô là kẻ thù, ít nhất cô vẫn có thể cảm nhận được một chút hơi ấm của tình thân...
Lúc Diệp Quân Tước tắm xong đi ra, thấy cô vẫn ngồi trên sàn, anh vừa thay quần áo vừa nói:
"Em thu dọn đi, anh đưa em đến bệnh viện. Họ đánh em vào đâu rồi? Sao em cứ ngốc thế, không chịu nhờ người giúp? Nhà họ Diệp nuôi nhiều người như vậy đều là để ăn không ngồi rồi à?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT