Khúc Thanh Ca đột nhiên bật cười:
"Không sao, tớ hiểu lòng cậu mà. Tớ và anh ấy... chưa ly hôn. Thỏa thuận ly hôn đã ký rồi, nhưng lại bị anh ấy xé đi. Sau khi biết không phải tớ đẩy cậu, anh ấy đột nhiên thay đổi ý định, tớ cũng không biết anh ấy nghĩ gì nữa, tớ còn tưởng... dù biết là do anh cả tớ làm, anh ấy cũng sẽ không tha cho tớ."
Trần Mộng Dao vỗ ngực đảm bảo:
"Không đời nào! Tớ đã sớm cảm thấy cậu nên nói cho anh ấy biết. Anh ấy không phải loại người đó, không phải cậu làm thì anh ấy tuyệt đối sẽ không giận cá chém thớt với cậu, huống hồ chuyện giữa tớ và anh ấy đã là dĩ vãng từ tám trăm năm trước rồi, anh ấy cũng không thể nào vì tớ mà ra mặt làm gì! Mặc dù anh ấy đã trở thành Diệp Quân Tước, nhưng trước kia khi còn là Triển Trì, tớ vẫn hiểu chút ít tính tình của anh ấy. Nếu đã không ly hôn thì cứ sống tốt với nhau đi, tớ thấy hai người rất xứng đôi. Anh ấy thì cực xấu, cậu lại cực tốt, có câu gì nói ấy nhỉ? Tương sinh tương khắc!"
Khúc Thanh Ca cẩn thận ngẫm nghĩ lời của Trần Mộng Dao, tương sinh tương khắc ư? Đặt câu nói này lên người cô và Diệp Quân Tước, hình như cũng có chút thâm ý. Nhưng cô nghĩ lại... vẫn chưa hoàn toàn từ bỏ ý định ly hôn. Ngày trước, lúc gả cho Diệp Quân Tước, cô đã vui vẻ và vẻ vang bao nhiêu, thì bây giờ lại đau khổ và thảm hại bấy nhiêu. Tất cả những chuyện này, ngoài việc Diệp Quân Tước không yêu cô ra, đều do một tay người nhà họ Khúc gây nên.
Nếu thật sự làm theo sắp xếp của Diệp Quân Tước, cuối cùng thu mua Khúc gia rồi giao cho cô quản lý, thì e rằng người nhà họ Khúc sẽ ghi hận cô cả đời. Cô không chịu nổi những lời châm chọc mỉa mai và chửi rủa vô cớ của người nhà, cũng không chịu nổi mỗi ngày ở bên cạnh Diệp Quân Tước đều như một lời nhắc nhở rằng cuộc hôn nhân này không liên quan đến tình yêu, mà chỉ là một cuộc giao dịch.
Ban đầu cô biết mục đích là giao dịch, nhưng rung động cũng là thật. Cô đã từng nghĩ rằng lâu ngày sẽ nảy sinh tình cảm, chứ không phải ở bên nhau rồi trở thành thói quen. Cái gọi là "không thể rời xa" của Diệp Quân Tước, chẳng qua chỉ là thói quen mà thôi, đúng không? Thói quen anh lo việc bên ngoài, cô lo việc trong nhà, quán xuyến gia đình này; thói quen cô chăm lo cho anh từng li từng tí; thói quen cô thay anh chăm sóc con gái. Nhưng tất cả những điều đó, đều không phải là tình yêu mà cô mong muốn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play