Trần Mộng Dao giả bộ thoải mái:
"Sao lại là cậu ấy được? Anh nghĩ nhiều rồi, là em tự không cẩn thận ngã thôi. Đều tại em không nghe lời anh, mặc lễ phục tà dài như vậy, lại không thể đi giày quá cao, kết quả là vấp ngã... Anh nói thật cho em biết, con của chúng ta rốt cuộc có sao không? Lúc đó du thuyền cách bờ xa như vậy, lâu như thế, con rất nguy hiểm phải không?"
Kính Thiếu Khanh sao dám nói sự thật? Anh đưa tay vuốt lại tóc cho cô:
"Làm gì có? Chúng ta đã cho du thuyền quay lại ngay lập tức, xe cứu thương cũng đến kịp thời, em và con đều không sao. Chỉ là sinh non nên phải ở trong lồng kính theo dõi một thời gian, em đừng nghĩ lung tung nữa, tự dọa mình đấy. Như em mong muốn, là con gái, giờ thì vui chưa? Nghe bác sĩ nói, rất đáng yêu..."
Trần Mộng Dao lườm anh một cái:
"Trẻ con sinh non trông như con cóc ấy, chắc chắn xấu hoắc, làm sao mà đáng yêu được? À đúng rồi, chuyện này anh không nói cho mẹ em và ba mẹ anh biết chứ? Tốt nhất là đừng nói, đừng làm họ sợ, mọi người đều lớn tuổi cả rồi, đừng dọa họ có chuyện gì."
Kính Thiếu Khanh không muốn làm cô không vui, nên vẫn cố gắng gượng cười:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play