Giờ khắc này, Ôn Ngôn đã buông bỏ mọi hận thù với An Tuyết Lỵ. Bởi vì cô yêu Mục Đình Sâm, cô không thể nào hận những gì xung quanh anh. Nếu An Tuyết Lỵ có thể khỏe lại, cô có thể chấp nhận mọi người cùng sống dưới một mái nhà. Con người không thể cứ mãi sống trong quá khứ, nếu sống trong quá khứ, tương lai sẽ chỉ toàn là bi ai.
Cô khe khẽ thở dài:
"Em sẽ ở đây với anh. Em bảo nhà bếp mang chút đồ ăn lên, ăn xong anh đi ngủ đi, em sẽ luôn ở bên cạnh anh."
Mục Đình Sâm không nói gì, Ôn Ngôn nhẹ nhàng rút tay ra, xoay người đi xuống lầu:
"Chú Lâm, bảo nhà bếp làm chút đồ ăn, đơn giản thôi cũng được, để lót dạ. Anh ấy thức trắng đêm rồi, phải để anh ấy nghỉ ngơi cho tốt."
Quản gia Lâm khẽ hỏi:
"Cậu ấy có chịu ăn không? Người khác nói, cậu ấy chẳng thèm để ý, vẫn là cô có cách. Tôi sẽ bảo nhà bếp chuẩn bị ngay."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play