"Anh cứ mang đi, nuôi con trai tốn kém lắm. Anh giàu thế, anh nuôi là đúng rồi, không thì tôi còn phải mỗi ngày đầu tắt mặt tối kiếm tiền mua nhà cho nó. Con gái bây giờ thực tế lắm, lấy chồng mà không có nhà, không có xe thì không được. Nghĩ đến là tôi thấy áp lực rồi, nhưng những thứ đó đối với anh chỉ là chuyện nhỏ. Anh muốn con trai thì tôi cho đấy, dù sao nó vẫn phải gọi tôi là mẹ."
Mục Đình Sâm tức giận, tức đến không ăn nổi cơm, đặt mạnh đũa xuống, đôi môi mỏng mím chặt, im lặng hờn dỗi.
Trần Mộng Dao cười đến mức suýt ngã khỏi ghế:
"Ha ha... Mục Đình Sâm anh cũng có ngày hôm nay, có phải cảm thấy trong lòng tức anh ách không? Tức là đúng rồi, xem sau này anh còn dám chọc Tiểu Ngôn không vui nữa không. Trước đây anh chưa từng theo đuổi cô ấy đàng hoàng, bây giờ theo đuổi lại một lần cũng không muộn. Tôi đặc biệt muốn xem anh theo đuổi con gái sẽ ra sao. Đàn ông dù có lạnh lùng đến mấy, đứng trước người phụ nữ mình thích cũng phải cúi đầu, cũng phải... giống như anh bây giờ... Ha ha... cười chết tôi mất!"
Ôn Ngôn gắp thức ăn vào bát Mục Đình Sâm:
"Được rồi, biết anh không giận thật mà. Em cũng chỉ đùa thôi, sao có thể nỡ lòng nào giao Tiểu Đoàn Tử cho anh được? Ăn cơm, ăn cơm đi."
Mục Đình Sâm có chút kiêu ngạo cầm lại đũa ăn cơm, cố tình không đáp lời Ôn Ngôn. Kính Thiếu Khanh liền chen vào:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT