Mục Đình Sâm nắm chặt cổ tay cô:
"Đã làm mẹ rồi mà còn nhát gan thế, khám răng thôi chứ có phải gì đâu, đừng có nghĩ đến chuyện trốn. Em có bận bằng anh không? Người bận rộn như anh còn dành thời gian đi khám răng với em, mà em còn dám trốn. Bao nhiêu năm rồi mà em chẳng thay đổi gì cả, hồi nhỏ đi khám bệnh em cũng y như thế này. Nhưng em cũng chưa đi khám nha sĩ bao giờ mà, sao thế? Để lại ám ảnh gì à? Nhanh lên, sắp đến lượt em rồi, anh đã nhờ Trần Nặc đến lấy số xếp hàng từ sáng sớm."
Anh vừa dứt lời, y tá đã gọi tên Ôn Ngôn.
Ôn Ngôn đành phải cắn răng đi vào phòng khám. Bác sĩ là một phụ nữ khoảng ba mươi tuổi, dù đeo khẩu trang nhưng trông khá dịu dàng, nếu không cô đã sợ đến mức chạy mất dép tại chỗ.
Nhưng dù bác sĩ có dịu dàng đến đâu, khi cầm dụng cụ lên vẫn đau như thường. Chữa răng là cái cảm giác khó chịu đến tận xương tủy, không phải là cơn đau rõ rệt. Chữa xong, cả người cô đờ đẫn:
"Em thề, sau này sẽ không bao giờ đi khám nha sĩ nữa..."
Mục Đình Sâm không nhịn được cười, nhưng lại thấy xót:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play