Anh vốn nghĩ đêm nay không thể ra ngoài, bởi theo tính khí của An Tuyết Lỵ, ngày càng quan trọng thì bà ta lại càng muốn giam anh ở nhà.
Anh ngày càng không thể chịu đựng được sự đe dọa của An Tuyết Lỵ. Đôi khi anh thật sự muốn buông xuôi, mặc kệ bà ta muốn làm gì thì làm, chỉ cần không còn bị áp chế nữa thì sao cũng được. Nhưng hậu quả của tất cả những điều đó cũng khiến anh không khỏi lo lắng.
Anh biết, cái giá để đêm nay được đi gặp Ôn Ngôn và Tiểu Đoàn Tử không chỉ có thế. An Tuyết Lỵ chắc chắn còn có chuyện gì đó đang chờ anh. Nhưng bây giờ anh không muốn bận tâm đến bất cứ điều gì nữa, chỉ muốn được nhìn thấy người mà anh hằng mong nhớ.
Lái xe đến khu nhà đã là hơn chín giờ tối.
Anh quên mang theo chìa khóa dự phòng, đến cửa sờ túi mới phát hiện ra.
Anh đành bất đắc dĩ giơ tay gõ cửa, bàn tay run rẩy thể hiện rõ sự xúc động trong lòng. Từ khi công ty nghỉ lễ, anh chưa hề được gặp Ôn Ngôn. Mỗi lần muốn ra ngoài, An Tuyết Lỵ đều bám theo, động một tí là lại lấy cái cớ cũ ra để đe dọa, khiến anh vừa tức giận vừa bất lực.
Lần này nghe tiếng gõ cửa, hy vọng trong lòng Ôn Ngôn lại bùng lên, nhưng cô không ra mở, vì sợ lại một lần nữa thất vọng. Vì vậy, má Lưu là người ra mở cửa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT