Ôn Ngôn chưa kịp cúp điện thoại đã bắt đầu thay quần áo: "Cậu tìm một chỗ nào đó đợi tớ, tớ ra ngay!"
Dù cuộc sống thường ngày có nhiều phiền muộn, cuối cùng cũng có tin tốt. Vốn tưởng rằng sự thật còn xa vời, không ngờ "lão Từ" lại nhanh chóng gửi thư đến!
Bây giờ cô chỉ có một suy nghĩ duy nhất: nhanh chóng tìm hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra năm đó. Chỉ cần cha cô vô tội, cô có thể danh chính ngôn thuận rời khỏi nhà họ Mục, rời khỏi Mục Đình Sâm! Cô không muốn sống một cuộc đời hèn mọn như thế này nữa, đến cả con mình bị hại chết cũng không thể phản kháng...
Đến quán cà phê đã hẹn, Trần Mộng Dao lấy lá thư từ trong túi ra. Ôn Ngôn vội vàng nhận lấy, mở ra xem, nhưng nội dung lại khiến cô vô cùng thất vọng: Không cần tìm tôi, cô không tìm thấy tôi đâu. Tôi cũng không thể cung cấp thêm manh mối, chỉ có thể nói cho cô biết cha cô vô tội. Bí mật này đã dày vò tôi quá lâu, nếu không nói ra, tôi chết không nhắm mắt.
Đọc xong thư, hai tay Ôn Ngôn bắt đầu run rẩy. Người tên "lão Từ" này, tại sao lại cho cô hy vọng rồi lại khiến cô tuyệt vọng? Dù cô có biết và tin rằng cha mình vô tội thì đã sao?
Mục Đình Sâm sẽ không tin, tất cả mọi người sẽ không tin. Chỉ dựa vào mấy dòng chữ trên thư, hoàn toàn không có sức thuyết phục. Điều cô muốn không chỉ có thế, cô muốn lật lại bản án, cô muốn rửa sạch oan khuất cho cha mình!
Trần Mộng Dao thấy sắc mặt cô không ổn, hỏi: "Sao vậy Tiểu Ngôn? Thư viết gì thế?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT