Phải, nghe đến hai từ "ly hôn", ai cũng sẽ nghĩ Ôn Ngôn điên rồi. Một người đàn ông như Mục Đình Sâm, ai mà không ao ước bám vào? Chỉ có cô là dám ly hôn. Ôn Ngôn nhún vai thờ ơ: "Không có gì to tát đâu, đừng nhắc chuyện này nữa, nói chuyện vui vẻ đi. Hai đứa giờ ở chung rồi phải không? Định khi nào có con? Hai đứa cũng không còn nhỏ nữa, nên có con đi là vừa."
Từ Dương Dương thở dài: "Tụi em định một hai năm nữa mới có con, bây giờ chưa thích hợp. Chị Ôn Ngôn, nếu chị buồn muốn uống rượu, lát nữa ăn xong tụi em đưa chị đi chỗ khác uống nhé?"
Ôn Ngôn lắc đầu: "Không có buồn đâu, hai đứa nghĩ nhiều rồi. Ăn xong chị phải về, Tiểu Đoàn Tử phải đợi chị về mới chịu ngủ."
Ăn cơm xong, Đường Xán và Từ Dương Dương đưa Ôn Ngôn về Mục Trạch. Đã gần mười giờ, Ôn Ngôn sờ lên má hơi nóng vì rượu. Ý thức cô vẫn minh mẫn, nhưng cảm thấy mình đã uống hơi nhiều. Chai rượu vang đỏ đó, một mình cô đã uống ít nhất hai phần ba.
Vừa bước vào cổng, lúc đi qua sân, giọng của Mục Đình Sâm vang lên từ một góc tối: "Em đi đâu về?"
Bước chân cô khựng lại, nhìn theo hướng phát ra âm thanh. Mục Đình Sâm đang ngồi trên chiếc ghế mây cách đó không xa, nhìn chằm chằm vào cô. Anh mặc bộ đồ ở nhà bằng len dệt kim màu trắng, giữa mùa đông giá rét mà không biết có lạnh không.
Rượu làm người ta thêm can đảm, cô nhếch miệng cười: "Chúng ta ly hôn rồi, tôi đi đâu anh quản được sao? Đêm hôm không ngủ còn ngồi đây theo dõi à? Anh về trước tôi, xem ra Tiểu Đoàn Tử đã được anh dỗ ngủ rồi. Vậy tôi đi dọn đồ đây, tối nay phải chuyển sang phòng cho khách. Yên tâm, tôi sẽ nhanh thôi, cố gắng không làm ảnh hưởng đến anh."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play