Cô chỉ muốn Tiểu Đoàn Tử sống một cuộc đời bình an, vui vẻ. Trước đây cô nghĩ gia đình ba người ở bên nhau sẽ là điều tốt nhất cho con, nhưng bây giờ xem ra, ly hôn mới là tốt nhất. Nếu không, chẳng lẽ cô phải ở lại để đấu một mất một còn với An Tuyết Lỵ ư? Cô không thể nuốt trôi cục tức này, và An Tuyết Lỵ cũng sẽ không dung thứ cho việc cô ở lại bên cạnh Mục Đình Sâm.
Má Lưu giúp Ôn Ngôn đóng cửa phòng ngủ rồi quay người sang phòng trẻ sơ sinh.
Mục Đình Sâm đã dỗ Tiểu Đoàn Tử ngủ lại. Má Lưu thở dài, khẽ nói: "Thiếu gia, chúng ta làm vậy thật quá bắt nạt người ta, trách sao phu nhân lại đau lòng mà đòi ly hôn với cậu. Trước kia phu nhân tưởng An phu nhân là dì của cậu thì còn đỡ, bây giờ biết đó là mẹ ruột của cậu, cậu bảo phu nhân phải làm sao? Tôi thật sự thương cho phu nhân. An phu nhân đối xử với cô ấy như vậy mà cô ấy vẫn nhẫn nhịn, còn ở bệnh viện chăm sóc hơn một tháng trời không kể ngày đêm. Đến cuối cùng, cậu lại còn giúp che giấu chuyện động trời như thế... Vậy mà An phu nhân còn dám cho phu nhân biết, đây chẳng phải là đang cố tình chia rẽ hai người hay sao? Cậu giấu giếm còn có lý do, nhưng An phu nhân cố tình nói cho phu nhân biết thì là thế nào? Cậu thì trăm phương ngàn kế che đậy, còn bà ta thì lại nóng lòng vạch trần. Có những lời không nên nói tôi cũng phải nói. Dù đó là mẹ ruột của cậu, những việc bà ta làm cũng đủ khiến người ta phẫn nộ. Phu nhân đã hy sinh vì cậu bao nhiêu cậu tự biết. An phu nhân đáng thương thì đáng thương thật, nhưng người đáng thương ắt có chỗ đáng hận. Tất cả những điều này, không nên để phu nhân phải gánh chịu. Tôi muốn thấy cậu và phu nhân hạnh phúc. Nếu hai người thật sự ly hôn, Tiểu Đoàn Tử sẽ đáng thương biết bao..."
Nói đến đây, Má Lưu đã nghẹn ngào không nói thêm được nữa.
Mục Đình Sâm cúi đầu nhìn Tiểu Đoàn Tử trong lòng. Ngày thường dù có lạnh lùng đến đâu, giờ phút này trong mắt anh cũng ngập tràn đau khổ: "Con biết rồi, con sẽ xử lý."
Khi trở lại phòng ngủ, thấy Ôn Ngôn đã nằm xuống, anh liền đi vào phòng tắm trước.
Ôn Ngôn đương nhiên chưa ngủ, sao có thể ngủ được? Nghe tiếng nước trong phòng tắm, trong đầu cô hiện lên từng kỷ niệm với Mục Đình Sâm. Cô không nỡ, nhưng cô có thể làm gì đây? Sự thất vọng và tuyệt vọng ập đến trong phút chốc đã át đi tất cả, khiến cô không biết phải tiếp tục bước đi cùng anh như thế nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT