"Ly hôn? Em dọa ai đấy? Ly hôn thì con gái thuộc về tôi, tôi không tin em giành được với tôi. Không nỡ xa con gái thì ly hôn cái nỗi gì. Tôi đã nói tôi không đến nơi đó là không đến. Hoặc là em bắt được tôi tại trận, hoặc là đừng có nghi ngờ. Phụ nữ các cô đúng là hay nghi ngờ, cả ngày trong đầu nghĩ đông nghĩ tây, không thấy mệt à?"
Khúc Thanh Ca phồng má hừ một tiếng thật mạnh, đặt bé Nhuế vào lòng Diệp Quân Tước rồi quay đầu bỏ đi. Diệp Quân Tước vốn đang nằm thoải mái trên ghế bập bênh, vết thương trên người vẫn còn đau âm ỉ, anh không dám cử động mạnh. Giờ bị bé Nhuế đè lên, anh đau đến nhe răng trợn mắt.
Bé Nhuế nhìn chằm chằm vẻ mặt khoa trương của anh, như bị dọa sợ, đôi mắt to tròn long lanh không chớp, nhất thời quên cả cử động.
Đợi cơn đau qua đi, đáy mắt Diệp Quân Tước ánh lên một tia dịu dàng. Dáng vẻ vừa rồi của Khúc Thanh Ca trông cũng có chút đáng yêu...
Đêm đó, Mục Đình Sâm tìm một vị trí có tầm nhìn tuyệt vời trong một quán cà phê gần "Tân Thiên Địa" để ôm cây đợi thỏ. Trực giác mách bảo anh rằng An Tuyết Lỵ sẽ xuất hiện.
Bởi vì An Tuyết Lỵ không có tiền, không có chứng minh thư, chỉ có những nơi vàng thau lẫn lộn như "Tân Thiên Địa" mới dung chứa đủ loại người. An Tuyết Lỵ muốn mưu sinh, chỉ có thể đến đây.
Anh hy vọng bà ta sẽ không xuất hiện. Nơi này sẽ hoàn toàn phá hủy hình ảnh thánh thiện, cao nhã của bà ta trong lòng anh, mặc dù những trò quậy phá gần đây của bà ta đã phá hỏng gần hết ấn tượng của anh về bà ta rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT