"Cũng ổn, chỉ là không hiểu sao, mẹ của Từ Dương Dương nhìn tớ không thuận mắt, mà mẹ tớ cũng nhìn Từ Dương Dương không vừa mắt, cứ như kẻ thù trời sinh vậy. Bên này tớ vừa mới khó khăn lắm mới lấy lòng được mẹ của Từ Dương Dương, thì mẹ tớ lại nhảy ra gây khó dễ. Nghĩ đến chuyện tớ và Từ Dương Dương kết hôn lâu như vậy mà còn chưa ở chung, chuyện con cái không biết đến bao giờ mới thực hiện được, tớ lại đau hết cả đầu. Cậu là phụ nữ, chuyện mẹ chồng nàng dâu cậu rành hơn tớ. Nếu mẹ Từ Dương Dương có ý kiến với tớ là vì quá khứ của tớ, vậy Từ Dương Dương là một cô gái tốt như vậy, tại sao mẹ tớ lại không ưa cô ấy? Cậu giải thích cho tớ nghe xem."
Ôn Ngôn có chút dở khóc dở cười:
"Cậu hỏi tớ à? Tớ làm sao biết được? Về phương diện này tớ thật sự không rành hơn cậu đâu, chính tớ bây giờ cũng đang lún sâu trong vũng lầy, ốc còn không mang nổi mình ốc đây này. Nhưng bây giờ cũng tốt mà, Từ Dương Dương làm việc cùng cậu, hai người không đến nỗi không gặp được nhau. Chuyện con cái ấy à... lén lút cũng có thể có được mà, đợi cô ấy có thai, chắc nhiều chuyện sẽ nước chảy thành sông thôi, cậu cố lên. À đúng rồi, sao dạo này tớ không thấy cậu đeo khuyên tai nữa?"
Đường Xán sờ sờ dái tai:
"Cái này à... mẹ của Từ Dương Dương không thích, nói giống côn đồ, tớ lười giải thích, cũng không chắc có thể thay đổi được quan điểm của bà ấy, nên thôi không đeo nữa. Cùng lắm là từ bỏ một sở thích nhỏ, không vấn đề gì lớn."
Ôn Ngôn không khỏi cảm thán:
"Con người ta, đôi khi thật sự bị buộc phải từ bỏ sở thích của mình để chiều lòng người khác."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play