Bạch Mộ Tình không hài lòng với thái độ của anh:
"Dù sao đi nữa, mẹ là mẹ của con, không có mẹ thì không có con. Mẹ thấy ở đây cũng tốt, không cần phải tốn kém tìm chỗ khác cho mẹ làm gì. Mẹ vừa về nước, chân ướt chân ráo, bao nhiêu năm nay... mẹ không đi làm bao giờ, bây giờ con bảo mẹ đi đâu tìm việc? Mẹ chẳng biết làm gì cả, không thể ra ngoài làm việc được. Con với con bé Từ Dương Dương kia không phải đã cưới nhau rồi sao? Nó đâu rồi? Dù gì nó cũng phải gọi mẹ một tiếng mẹ chồng chứ? Cưới nhau rồi mà cũng không nói đến thăm mẹ, làm con dâu kiểu gì vậy?"
Đường Xán nhíu mày:
"Cô ấy không ở đây, chuyện của con và cô ấy mẹ đừng xía vào, cô ấy cũng không nhất thiết phải gặp mẹ. Mẹ có thể lên mặt với con, nhưng không được lên mặt với cô ấy."
Thấy Đường Xán bênh vực Từ Dương Dương như vậy, trong lòng Bạch Mộ Tình càng thêm khó chịu, đối với Từ Dương Dương cũng càng thêm chán ghét:
"Sao? Mẹ nói nó một câu cũng không được à? Trước kia nghe người ta nói cưới vợ quên mẹ, câu này đúng là không sai. Trong mắt con, mẹ đẻ còn không bằng một người ngoài à?"
Mỗi một tế bào trong cơ thể Đường Xán đều đang gào thét phản đối việc tiếp tục nói chuyện với Bạch Mộ Tình. Anh không cho bà ở lại đây là đúng, vì Từ Dương Dương thường xuyên qua chơi, hai người mà chạm mặt thì chắc chắn không phải là một cảnh tượng hòa thuận, anh bị kẹp ở giữa cũng sẽ không dễ chịu gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play