Mục Đình Sâm không khách khí mỉa mai: "Đó là vì cậu làm nhiều chuyện khuất tất nên sợ chết, chắc lúc ngủ dưới gối còn đặt cả súng chứ gì?"
Diệp Quân Tước nhún vai: "Không khoa trương đến thế. Có lẽ Diệp Quân Tước trước kia sống những ngày như vậy, nhưng từ khi tôi trở thành Diệp Quân Tước, cuộc sống đã an nhàn hơn nhiều, không đến mức không ngủ được một giấc ngon. Dù sao đi nữa, đây là phương án tốt nhất hiện giờ, đi hay không tùy cậu. Không chừng Kỷ Thừa Hoành đã đoán được cậu sẽ chuyển đến nhà khác và cũng đã giở trò ở các bất động sản khác rồi thì sao?"
Ôn Ngôn vừa nghe vậy, liền thay Mục Đình Sâm trả lời: "Đi! Chúng ta đi ngay!"
Mục Đình Sâm không phản đối. Khóe môi Diệp Quân Tước nhếch lên một nụ cười: "Thế có phải hơn không? Tôi còn phải về nhà ăn cơm nữa, đừng lề mề nữa. Toàn bộ người giúp việc ở Mục Trạch cứ cho nghỉ phép dài hạn đi, tôi không nuôi nổi nhiều miệng ăn như vậy, chỗ tôi không thiếu người."
Cuối cùng, chỉ có Ôn Ngôn, Mục Đình Sâm, Tiểu Đoàn Tử và Má Lưu cùng đến trang viên nhà họ Diệp. Tiểu Đoàn Tử không thể rời Má Lưu nên bà phải đi cùng.
Biết Ôn Ngôn và Mục Đình Sâm sắp đến, Khúc Thanh Ca tự mình xuống bếp nấu một bàn đầy ắp món ăn. Trước đây khi còn ở nhà họ Khúc, cô ăn mặc đều có người hầu hạ. Giờ lấy chồng, mỗi ngày ngoài việc trông con ra, cô cũng không có sở thích nào khác để theo đuổi, ngược lại còn rèn luyện được tài nấu nướng điêu luyện.
Sự nhiệt tình của Khúc Thanh Ca khiến Diệp Quân Tước cảm thấy có chút không tự nhiên: "Họ không phải là khách, không cần khách sáo. Nấu nướng cứ để người làm lo là được rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play