Đường Xán giơ tay ra dấu OK: "Tôi biết rồi, vẫn là cô hiểu chuyện hơn. Tôi quen cảnh một mình bao nhiêu năm nay rồi, giờ đột nhiên lập gia đình nên có chút không quen. Nói thật, giao tiếp với người lớn đúng là đau đầu thật."
Đường Xán đi rồi, tai Ôn Ngôn mới được yên tĩnh, không còn bị những tiếng thở dài bất chợt làm cho giật mình nữa.
Hơn một giờ chiều, khi Ôn Ngôn đang gục trên bàn làm việc ngủ trưa thì đột nhiên cảm giác có người ngồi xuống bên cạnh. Cô tưởng Đường Xán về nhanh như vậy nên không ngẩng đầu lên, hỏi: "Sao rồi? Anh không bị đánh cho văng ra ngoài đấy chứ?"
Giọng Mục Đình Sâm vang lên từ bên cạnh: "Em đang nói mơ đấy à?"
Cô giật mình ngồi bật dậy: "Sao lại là anh? Em còn tưởng là Đường Xán, anh ấy đi gặp mẹ vợ rồi. Anh đi dự đám cưới cơ mà? Sao về sớm thế?"
Sắc mặt Mục Đình Sâm không được tốt lắm, vẻ mặt có chút phức tạp khó đoán. Ôn Ngôn thầm nghi hoặc: "Sao vậy? Trông sắc mặt anh có vẻ không ổn, đi dự đám cưới mà cũng có người chọc giận được anh à? Ai to gan thế?"
Mục Đình Sâm im lặng một lúc rồi nói: "Hình như anh thấy Kỷ Thừa Hoành."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play