Khương Nghiên Nghiên bĩu môi: "Đây là chị tự nói đấy nhé, không phải em nói đâu... Dù sao ba năm trước chị và Thẩm Giới đó đã lộ ảnh không đứng đắn, ồn ào một phen... Bây giờ chị đã kết hôn với anh Đình Sâm rồi, không nên tránh hiềm nghi sao? Đứa bé chị sảy thai đó... rốt cuộc có phải của anh Đình Sâm không? Chị nói thật cho em biết đi?"
Lúc nói chuyện, Khương Nghiên Nghiên còn không ngừng chớp đôi mắt to tròn ngây thơ, như thể việc cô ta nói năng không lựa lời, không biết giữ mồm giữ miệng chỉ là vô ý.
Phản ứng của Ôn Ngôn lại bình tĩnh đến lạ thường: "Không phải, hài lòng chưa? Bây giờ có thể xách đồ của cô cút đi được chưa?"
Trong phút chốc, mọi người xôn xao, không ai ngờ cô lại thừa nhận trước mặt mọi người rằng mình đã cắm sừng Mục Đình Sâm!
Lâm Táp bị dọa sợ: "Ôn Ngôn, cơm có thể ăn bậy nhưng lời không thể nói bừa, đừng có giận dỗi, có chuyện gì tan làm rồi nói. Cậu làm việc trước đi. Khương Nghiên Nghiên, không phải cô còn muốn đi tìm Đình Sâm sao? Tôi tiễn cô ra ngoài!"
Khương Nghiên Nghiên gật đầu đồng ý, nhưng lại đột nhiên cúi xuống, ghé vào tai Ôn Ngôn nói bằng giọng chỉ hai người nghe thấy: "Là tao đâm mày đấy, thì sao nào? Mẹ cũng biết là tao, chính bà ấy đã đi giúp tao giải quyết ổn thỏa. Mày chỉ là một đứa con hoang không ai thèm, anh Đình Sâm nuôi mày còn không bằng nuôi một con chó, cái giống tạp chủng trong bụng mày đáng lẽ phải chết đi!"
Cảm xúc mà Ôn Ngôn cố nén nãy giờ lập tức bùng nổ, cô như phát điên vơ lấy đồ trên bàn làm việc ném về phía Khương Nghiên Nghiên: "Đứa đáng chết là mày!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play