Trần Nặc nhíu mày: "Đến giờ em vẫn chưa hiểu tình hình sao? Anh sẽ không cưới em đâu. Chúng ta chỉ đang hẹn hò, chia tay không phải là chuyện bình thường sao? Sao nào? Hẹn hò là phải kết hôn à? Chia tay rồi còn không dứt ra được? Vốn dĩ ban đầu không phải anh không muốn cưới em, là do em tự làm tự chịu. Đến đây là hết, em đừng tìm anh nữa, anh sắp kết hôn rồi."
Nghe Trần Nặc nói sắp kết hôn, cô gái lập tức nổi trận lôi đình: "Kết hôn? Anh vừa chia tay tôi đã kết hôn, không phải vì yêu cầu của tôi cao, mà là vì anh đã có người khác bên ngoài từ lâu rồi phải không? Trần Nặc, anh hay thật đấy, anh đúng là một tên cặn bã! Cô ta có tốt hơn tôi không? Có phải cô ta không cần gì cả mà tự nguyện dâng hiến cho anh không? Hả? Hay là anh đang lừa tôi? Tôi nói cho anh biết, một là anh cưới tôi, hai là bồi thường phí tổn thất danh dự cho tôi. Tính đi tính lại, cưới tôi vẫn có lợi hơn, tiền bồi thường anh chẳng được gì, còn cưới tôi thì anh có thêm một người vợ, anh tự suy nghĩ đi!"
Trần Nặc lười nói nhảm với cô gái: "Muốn tiền thì một xu cũng không có, anh cũng sẽ không cưới em. Anh nói sắp kết hôn là thật, dù em có nói gì, nghĩ gì, cũng không quan trọng."
Mục Đình Sâm đậu xe xong cũng không vào nhà ngay mà đi ra cổng. Cô gái thấy Mục Đình Sâm thì biết anh không phải người dễ đối phó, vẻ kiêu ngạo cũng giảm đi, cô ta kéo tay Trần Nặc: "Trần Nặc, đi thôi, chúng ta tìm chỗ khác nói chuyện."
Trần Nặc hất tay cô ta ra: "Chúng ta không còn gì để nói nữa, đã nói rất rõ ràng rồi. Cô đi đi, nếu không lại bị đưa lên đồn cảnh sát đấy, tự mình nghĩ cho kỹ đi."
Cô gái không muốn đi, nhưng thấy Mục Đình Sâm ở đó nên không dám tiếp tục dây dưa. Cô ta nghiến răng buông vài lời cay độc rồi quay đầu bỏ đi.
Trần Nặc trông chán nản: "Không ngờ yêu đương lại rước vào người phiền phức lớn như vậy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT