"Chuyện tốt đấy, cuối cùng cậu cũng sắp thành gia lập thất rồi. Cậu với bạn gái không phải đã sống chung lâu rồi sao? Còn phải làm theo thủ tục đính hôn trước à? Cưới luôn không được sao?"
Trần Nặc thở dài:
"Lệ làng thì vẫn phải theo yêu cầu của nhà gái thôi ạ, tôi cũng hết cách. Tiền thách cưới ở quê tôi khá cao, đính hôn một lần, cưới một lần. Cứ nghĩ đến chuyện kết hôn mà phải dùng gần hết số tiền tiết kiệm là tôi lại thấy nửa đời trước của mình công cốc. Thật ra thì, tiền thách cưới đưa cũng được, thủ tục theo quê nhà cũng xong. Oái oăm là nhà gái lại yêu cầu tổ chức đám cưới ở đây, còn phải là khách sạn năm sao. Quê tôi bao nhiêu họ hàng, đến nơi còn phải lo chỗ ăn ở, chỉ tính sơ sơ tôi đã thấy không kham nổi rồi. Yêu thì đẹp thật đấy, nhưng cưới thì mệt chết người."
Là phụ nữ, Ôn Ngôn không thấy việc thách cưới có gì không ổn, cô hỏi:
"Nhà gái đòi bao nhiêu tiền thách cưới? Nếu hợp lý thì cũng không sao, dù sao người ta cũng gả con gái cho cậu, sinh con đẻ cái cho cậu mà."
Trần Nặc giơ tay lên, làm dấu "năm" . Theo Ôn Ngôn hiểu, năm mươi triệu là vừa:
"Năm mươi triệu?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT