Má Lưu đột nhiên phá vỡ sự im lặng: "Thiếu gia! Cậu thật sự đã trở về!"
Lúc này Ôn Ngôn mới tin rằng người đang đứng trước mặt cô là thật.
Cô đã đợi rất lâu, rất lâu rồi...
Cô bất chấp tất cả lao tới, nhào vào vòng tay của người đàn ông mà cô ngày đêm mong nhớ. Cơ thể cường tráng trong ký ức của cô đã yếu đi không ít. Lực lao tới của cô khiến anh lùi lại hai bước, nhưng anh vẫn ôm chặt lấy cô. Tuy nhiên, cú va chạm làm ngực anh có chút khó chịu, lá phổi chưa hoàn toàn hồi phục bắt đầu phản kháng, khiến anh không nhịn được ho vài tiếng.
Ôn Ngôn ôm anh rất lâu không buông: "Anh đã đi đâu? Tại sao bây giờ mới về? Em đã tưởng anh chết rồi, không bao giờ trở về nữa, anh không biết mấy tháng qua em đã sống như thế nào đâu..."
Mục Đình Sâm nhẹ nhàng vuốt ve tóc cô, ôm cô thật chặt: "Không sao rồi, anh về rồi, sẽ không bao giờ đi nữa."
Tiểu Đoàn Tử ở bên cạnh cứ đòi Mục Đình Sâm bế. Ôn Ngôn rưng rưng nước mắt rời khỏi vòng tay Mục Đình Sâm, bế Tiểu Đoàn Tử lên đặt vào lòng anh: "Tiểu Đoàn Tử ngày nào cũng đòi ba, hôm nay cuối cùng cũng không làm thằng bé thất vọng."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT