Trần Mộng Dao giật mình: "Cái gì? Sao cậu lại ở bệnh viện? Đã xảy ra chuyện gì? !"
Giọng Ôn Ngôn có chút yếu ớt: "Cậu đến rồi hẵng nói..."
Sau khi cúp điện thoại, Trần Mộng Dao buông xẻng nấu ăn trong tay, vội vã chạy ra cửa. Giang Linh thấy cô định đi, vội hỏi: "Con đi đâu vậy?"
Trần Mộng Dao không kịp giải thích: "Con có việc phải đến bệnh viện, tối nay có thể không về. Con xào hai món rồi, mẹ ăn tạm đi, ăn xong bát đũa cứ để đó, đợi con về rửa!"
Giang Linh liếc nhìn vào bếp, bất mãn nhíu mày: "Chỉ có hai món rau xanh thế kia thì mẹ ăn làm sao được? Con có vội đến mấy cũng phải cho mẹ ruột con ăn no chứ?"
Động tác thay giày của Trần Mộng Dao dừng lại, sắc mặt có chút trầm xuống: "Mẹ, con mệt lắm... Con ngày nào cũng đi làm, tối còn phải làm thêm đến khuya. Mẹ hoàn toàn có thể học làm việc nhà, nấu cơm gì đó, suốt ngày ngồi ở bàn mạt chược cũng chẳng có ý nghĩa gì."
Giang Linh trợn tròn mắt, lông mày như dựng đứng lên: "Trần Mộng Dao! Con đang chê mẹ ngày nào cũng ăn không ngồi rồi phải không? ! Trước đây lúc ba con còn sống, mẹ chưa từng phải làm gì cả, đến lượt con sai bảo mẹ à? ! Mẹ đi đánh mạt chược không phải cũng muốn kiếm chút tiền phụ giúp gia đình sao? Mẹ có biết đường nào kiếm tiền khác đâu. Hóa ra mẹ nuôi con lớn thế này là để con dạy đời mẹ à? !"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT