Khi quản gia Lâm tìm cô lần nữa, cô mới cử động được cơ thể. Vì giữ một tư thế quá lâu, cơ thể cô cứng đờ, một cảm giác khó chịu ập đến, nhưng so với nỗi đau trong lòng, nó chẳng là gì. Cô hít một hơi thật sâu, ép mình phải vực dậy:
"Chú Lâm, chú dẫn người đi hỗ trợ công tác tìm kiếm, chuyện công ty, cháu sẽ xử lý. Nhớ kỹ, tin tức nhất định không được lọt ra ngoài, dù bên ngoài có đồn đại thế nào cũng không được thừa nhận Mục Đình Sâm đã gặp nạn."
Quản gia Lâm gật đầu:
"Được, tôi đi làm ngay."
Ôn Ngôn như người mất hồn, sắc mặt trắng bệch đến đáng sợ. Cô ngồi trước gương trang điểm, xác nhận sắc mặt không quá tệ rồi mới thay đồ ra ngoài.
Đầu tiên cô bảo Trần Nặc lái xe đưa cô đến công ty xin nghỉ việc. Không nói lý do, giám đốc Nghiêm dò hỏi vài lần nhưng cô không trả lời, ông đành thôi.
Ra khỏi công ty, cô không đến Mục Thị ngay mà đến trang viên Diệp Gia. Tối qua quá đột ngột, cô không có nhiều thời gian để thăm dò phản ứng của Diệp Quân Tước. Thảm họa này, theo lời hắn nói, hắn là người duy nhất sống sót. Vậy thì dù sự thật có thế nào, cũng chỉ có thể nghe theo lời hắn. Cô phải làm rõ, thảm họa này rốt cuộc là do Diệp Quân Tước sắp đặt, hay thật sự có kẻ khác đứng sau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play