Rõ ràng là chính anh ta đã đánh mất Trần Mộng Dao, không phải sao? Tại sao lại phải cảm thấy áy náy khi mọi thứ đã không thể cứu vãn? Chuyện thừa thãi đó, rõ ràng thật nực cười. Chính vì sự cố chấp của anh ta với mối tình cũ mà sự tồn tại của cô bây giờ mới trở nên thừa thãi. Dù anh ta là Triển Trì hay Diệp Quân Tước, sự xuất hiện của cô đều không đúng lúc.
Không biết bao lâu sau, Diệp Quân Tước ngủ say li bì.
Khúc Thanh Ca nén cơn đau nhức khắp người đứng dậy đi vào phòng tắm, rửa sạch vệt nước mắt trên mặt. Đầu óc cô lúc này vô cùng tỉnh táo. Tình cảm của cô trong mắt anh vốn dĩ rẻ mạt, vậy cớ gì cô phải cố chấp hy vọng một ngày nào đó anh sẽ yêu cô? Anh vốn không phải Diệp Quân Tước... Anh là Triển Trì, anh còn chưa trả hết nợ cho Trần Mộng Dao, lấy gì để yêu cô?
Tắm xong, cô không tài nào ngủ được. Nhìn con gái đang say ngủ, hốc mắt cô lại đỏ lên. Có lẽ không nên tiếp tục nhẫn nhịn chịu đựng nữa. Có một cụm từ gọi là "kịp thời cắt lỗ", thực hiện có lẽ không dễ dàng, nhưng khi thực sự bước ra một bước đó, biết đâu sẽ đón được ngày nắng đẹp.
Lúc trời vừa tờ mờ sáng, cô chỉ mang theo một ít hành lý cá nhân, bế con đến sân bay. Vì không muốn ai biết nên cô không dùng vali, như vậy sẽ quá lộ liễu, chỉ xách một chiếc túi xách không quá lớn.
Khi cô đến sân bay, chuyến bay sớm nhất đến Hải Thành là mười một giờ, cô đành phải kiên nhẫn chờ đợi.
Trong lúc chờ đợi, cô có chút thấp thỏm. Cô đang nghĩ, nếu Diệp Quân Tước biết cô bỏ đi, anh sẽ có phản ứng gì? Lần này cô về Hải Thành không phải để bình tĩnh lại, mà là có ý định ly hôn. Phần cổ phần mà ông nội để lại cho cô và con, cô quyết định không chia, toàn bộ chuyển sang tên con bé. Như vậy chắc sẽ không có bất đồng gì, và khi đó, Diệp Quân Tước có lẽ sẽ không chút do dự mà đồng ý ly hôn?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play