Một lúc lâu sau bà mới lên tiếng: "Khương Quân Thành, đã anh không muốn tôi có bất kỳ quan hệ nào với Ôn Chí Viễn, cũng không muốn tôi hàn huyên tình mẹ con với Ôn Ngôn, vậy thì anh đừng bắt tôi đi tìm nó nữa!"
Khương Quân Thành nhất thời mất hết bình tĩnh, nhưng rõ ràng đang đè nén cơn giận và sự bất mãn: "Tôi chỉ cần kết quả."
Trần Hàm hít sâu một hơi nói: "Vẫn chưa có kết quả, nhưng sẽ sớm có... chờ đi."
Vì nhà họ Khương, bà đã dùng bệnh ung thư để lừa Ôn Ngôn, thậm chí còn nói sự lạnh nhạt của Mục Đình Sâm đối với Khương Nghiên Nghiên là công lao của bà, khiến Ôn Ngôn tưởng rằng chính bà đang ngăn cản Khương Nghiên Nghiên tiếp tục ở bên Mục Đình Sâm.
Là một người mẹ, bà cũng cảm thấy mình ghê tởm, và cũng vô cùng thất vọng với người đàn ông Khương Quân Thành này, ngoài vẻ ngoài nổi bật, miệng lưỡi khéo léo ra thì chẳng được tích sự gì. Rốt cuộc, sự tồn vong của nhà họ Khương lại phải dựa vào một người phụ nữ như bà!
Đêm xuống, se lạnh.
Ôn Ngôn đứng trước cửa sổ sát đất trong phòng nhìn ra màn đêm bên ngoài, lòng cô có chút rối bời. Chẳng biết từ lúc nào, mưa phùn bắt đầu lất phất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT